Thư từ , bài vở xin gửi đến : Email : bbxunau@yahoo.com.vn 0908889878 – 0909237221
THẮNG CẢNH XỨ NẪU
This slideshow requires JavaScript.
THỜI TIẾT
-
BÀI VIẾT MỚI
.
DANH SÁCH BÌNH LUẬN
NĐ DIÊU trong XUÂN ĐIỀN DÃ NĐ DIÊU trong XUÂN ĐIỀN DÃ NGUOI QUEN trong TÓC MÂY Tiến trong TÓC MÂY Yến trong VỀ THĂM VĨ DẠ Sy Nguyen Song trong NẮNG RƠI Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Hoàng Giao trong THÁNG BẢY ƠI …!!! English Math trong Xưng Tội Online. http://www.kreditauf… trong TRÒN TRĂNG THÁNG TƯ immobilienkredit rec… trong THÁNG BẢY ƠI …!!! Meta
Thư viện
TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
- BBXUNAU
- BùI VăN PhÚc
- BùI ĐứC ÁnH
- BăNg SơN
- CaO HữU HùNg
- CaO ĐìNh ThỤc
- Cỏ MaY
- DuY ChInH
- DưƠnG PhƯơNg ToẠi
- GiAnG ĐìNh
- GiẤc ThU
- HOÀNG ANH79
- HoÀnG Hạ LaM PhƯơNg
- HoÀnG NgỌc XuÂn
- HoÀnG ThẢo ChI
- HoÀnG ThỊ GiAo
- HoÀnG TrỌnG QuÝ
- HoẠ Mi
- HòA VăN
- HằNg Vy
- KhA TiỆm Ly
- KhÁnH ChÂn
- KiM SơN GiAnG
- KiỀu HuỆ
- LINH PHƯƠNG
- LiNh ThY
- LÊ KIM THƯỢNG
- LÊ ĐĂNG MÀNH
- LâM ThỊ ThAnH TrÚc
- Lê CôNg
- Lê HảI
- Lê NgŨ NaM PhOnG
- Lê TuÂn
- LưU LãNg KhÁcH
- MaI KhOa
- MiNh LoNg
- MiNh NgUyÊn
- MINH THẢO
- MiNh TrIếT
- MvR
- MộNg CầM
- NaM ThI
- NgUyỄn An BìNh
- NgUyỄn Bá TrÌnH
- NgUyỄn ChÍ NgOaN
- NgUyỄn HoÀi
- NgUyỄn HữU DuYêN
- NGUYỄN KIM HƯƠNG
- NGUYỄN MINH ĐÔNG
- NgUyỄn NgUy AnH
- NgUyỄn NgUyÊn PhƯợNg
- NgUyỄn PhƯơNg
- NgUyỄn QuAnG TấN
- NgUyỄn SơN LâM
- NGUYỄN SỮA
- NGUYỄN THANH TUYÊN
- NgUyỄn ThẾ DuYêN
- NgUyỄn ThẾ ĐiỂn
- NgUyỄn ThỊ MâY
- NgUyỄn ThỊ Mỹ VâN
- NgUyỄn TrÍ
- NgUyỄn VăN ThẢo
- NGUYỄN ĐỨC HẬU
- NgUyỄn ĐứC DiÊu
- Nguyễn Minh Phúc
- NgÔ VăN Cư
- NgÔ ĐìNh HảI
- NhƯ NgỌc
- NHẬT QUANG
- NiE
- NoBiTa
- NẫU XóM Cũ
- PHAN BÍCH MAI
- PhAn Bá TrÌnH
- PhAn LaN HưƠnG
- PhAn MaI ThƯ NhÃ
- PhAn MiNh ChÂu
- PHAN NAM
- PhAn NgỌc HảI
- PhAn NhO ThIệN
- PhAn TrAnG Hy
- PhOnG TâM
- PhÙnG PhƯơNg QuÝ
- PhẠm ThỊ HảI DưƠnG
- SU THỎ
- SÓI HOANG
- SôNg HậU
- T.B.N
- T.H
- T.K.L
- T.M.Y
- T.T.T
- T.V
- TDL
- ThAnH TrẮc - NgUyỄn VăN
- Thiên di PhẠm VăN TòNg
- ThY NgA
- ThÚy NgÂn
- THƯƠNG THƯƠNG
- TQT
- TRÚC THANH TÂM
- TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
- TrƯơNg CôNg TưỞnG
- TRƯỜNG AN
- TrẦn HữU HộI
- TrẦn MaI HưỜnG
- TrẦn ThAnH ThIệN
- TrẦn ThÁi HưNg
- TrẦn TrUnG SáNg
- Trần Thiện Phi Hùng
- Trần Thị Thương Thương
- TrỊnH QuAnG BửU
- TrỌnG BảO
- TTHT
- TuLoN
- TUYỀN LINH
- TVD
- TÚ YÊN
- TáM XóM ChÙa
- TỪ SÂM
- V.H
- VÂN PHI
- VÕ THỤY NHƯ PHƯƠNG
- VÕ XUÂN PHƯƠNG
- Võ AnH CưƠnG
- Vũ TrẦM Tư
- Vũ ĐứC TrỌnG
- XuÂn PhƯơNg
- XuÂn TuYềN
- YêN Dạ ThẢo
- YếN Du
- Đ.T
- ĐÀO CÔNG ĐIỆN
- ĐàM LaN
- ĐẶNG XUÂN XUYẾN
- ĐỖ TRỌNG NGHĨA
Thống kê Blog
- 679 762 hits
Trước tiên là cảm ơn HU rất to, vì đã nhận xét tích cực về anh để phản kháng câu hỏi đầy nghi vấn và ác ý của tên Nô. Mà tay này lại còn hứa là XỬ ĐẸP hộ Minh Thảo nữa. Toàn là múa mép không à. Khi gặp Tám và HẢI DÊ…Không biết hắn của dám MÚA RÌU qua mắt thợ…không?
Thôi dù dao HU cũng đã dẹp hắn rồi. Mình quay về với QUẶN THẮT của Minh Thảo.
Dù mới đọc lướt qua. mình đã thấy Minh Thảo mắc hai sai lầm:
1- Yêu nhầm. Gỉa tỷ như Minh Thảo yêu một chàng trai ở Huế, hay Nam Định…thì chỉ có NGỌT NGÀO ..thôi à. Gặp NẪU…thì coi như TIÊU.
2- Nuôi tình yêu chưa đứng cách. Nên tình yêu còn dại khờ , bởi vậy nên mới bị người ta GÀI BẪY và sập bẫy như con nai, con mang ngơ ngác rứa.Nhưng như rứa thì Minh Thảo còn có cái mà an ủi. Người yêu chỉ rời xa MT vì khờ thôi chứ không chủ tâm. MT cứ chờ, khi mô hắn hết khờ hắn lại quay lui thôi mà.
Những người nuôi chim câu , thường cho chúng ăm mỗi ngày một chút muối. Chúng sẽ không bao giờ bị gài hoặc lừa mà bỏ bầy bay đi. Minh Thảo có thể rút ra một bài học nhỏ từ kiểu nuôi chim trên nha.
Còn không thì có thể tham khảo kiểu nuôi tình yêu của chị Nị. Chị ý là chuyên gia số một của NẪU…ĐÓ.
Chào mừng MINH THẢO và QUẶN THẮT. Bài thơ trình làng đầu năm mới hơi đau bụng một tý…nhưng biết răng chừ. Cuộc sống như ống kính vạn hoa ý mà.
CHÚC MỪNG MINH THẢO.
NỊ đọc bài thơ , đọc đi đọc lại mấy lần , thấy cái ” quặn thắt ” của Minh Thảo thấy thiệt là ” đau ” ! Đau âm ỉ mới chính là nỗi đau không biết bao giờ kết thúc . Thà đau dữ dội một lần rồi quên , còn cứ quặn quặn thắt thắt như thơ thì cơn đau này thuộc diện ” trầm kha ” !
Thơ tình buồn dễ lây tâm trạng không vui sang người đọc nhất là những người ” nhạy cảm ” như …NỊ . hihi…..Nhưng đa số thơ tình lại là thơ tình buồn , kiếm được bài thơ tình vui khó như kiếm ….tiền . Hihi…
Minh Thảo nè , anh chàng xứ nẫu nào đó mà ham chơi vậy thì Minh Thảo cứ bỏ mặc anh ta đi , khi nào hết “anh đi mê mải ” quay về thì Minh Thảo …trốn luôn ! Cứ giữ tình yêu và hình bóng nẫu trong tim là được rồi . Gặp lại cứ điệp khúc hối hận , tha thứ mà người đời hay nói ” ngựa quen đường cũ ” hổng chừng Minh Thảo lại ” quặn thắt ” lần 2 thì trang này lụt vì nước mắt đồng cảm , chia sẻ nhe !
Về Hà nội rồi , Minh Thảo phát biểu câu này là NỊ thích nhất ! Hihi…
“Em chỉ vấn vương….
…chỉ mang mãi một niềm thương thôi nhé! ”
Cho anh chàng có tình yêu mà không biết gìn giữ , bồi đắp để nó tụt hạng xuống ” niềm thương ” cũng đúng thôi !
@ Minh Thảo cho NỊ “tám ” zí anh Luận chút nha !
Anh Luận ui , nếu Minh Thảo chịu tham khảo kiểu nuôi tình yêu riêng của NỊ thì NỊ sẽ không giấu diếm gì …NỊ cho tình yêu ” ăn ” tất cả nhưng có trộn thêm …thuốc phiện . Hihi …Tình yêu lang thang đâu rùi cũng bị cơn ghiền thuốc phiện lôi dzìa hè !!!!Hihi…
Em không bơ chàng xứ nẫu ấy được đâu NỊ ạ
Trước tiên em cám ơn lời nhận xét của anh Luận. Còn chị NỊ, chị ơi, mọi chuyện yên ấm rồi ạ. Bọn em ở bên nhau rồi. Thơ này em viết cách đây một thời gian rồi ạ. Giờ em muốn NỊ truyền cho em ít kinh nghiệm với ạ, như anh Luận đã khoe về NỊ đó. Cả hai anh chị dễ thương quá >.<
Quặn thắt lòng vì anh mê mải!Những phù phiếm xa hoa trần ai!Trái tim anh lơ đểnh đêm ngày!Đôi mắt nghĩ vời xa nơi nao!?Tình yêu em bạn bè Xứ Nẫu Vấn vương anh theo bóng con tàu Chở anh đi dần xa cách mãi…”Yêu cũng đó đôi mắt u hoài!”
Thơ của mình là quặn thắt. Thơ của bạn là thắt quặn
Những dòng thơ tuyệt cú..
” Anh có thấu những ngày lòng buồn hiu quạnh vắng “.
Chàng trai Xứ Nẫu nào mà vô tình đến thế nhỉ ? Để người mình yêu phải cô đơn rồi tự thán dỗi hờn… Là ai thế hở Minh Thảo. ” Chàng ” ấy có thường trú trong trang mình không ? Là HVL , LH hay Humichi ? Mét anh Nô biết, Nô xử đẹp cho. Hê hê..
Hu là vô tội anh ơi
Bởi em thương người cứ phải tẹt ga
Nhất là khuê nữ làng ta
Hu càng trân trọng như là người yêu
Cái trò cua gái tung nhiêu
Thứ hai anh Tám, nhất liều Hải Lê
Bởi vì anh ấy chuyên dê
Mần ra trăm món tỉ tê đủ trò
Anh Luận thời cũng co ro
Nhường luôn anh Tám lắm trò lắm chiêu
Chắc là MINH THẢO đã yêu
Hai cái lão ấy nên nhiều quặn đau
Yêu Hu thời hết mày trau
Dù đau QUẶN THẮT nhưng đau vì mừng…
Đúng là Minh Thảo đã yêu
Đâu phải hai lão làm liêu xiêu lòng
Người mà Thảo nhớ Thảo mong
Là người Thảo giữ trong tim đây này
Các anh ngồi đoán cả ngày
Cũng chẳng trúng nổi góc tim này đâu ^^
Cám ơn anh Nô và anh hu nhé
Ừ ! Tình yêu đúng là kỳ lạ
Có người yêu đến thật lòng thật dạ
Mà đợi mãi cũng chẳng thấy đâu
Chỉ lặng lẽ… chỉ quạnh quẽ …
Nhớ rồi đau
Có người yếu đến chỉ trước sau
Vài câu nói thôi đã thành tri kỉ
Không cần suy…không cần nghĩ
Yêu vào mau
Rồi cũng đau
Cũng rất nhớ và rất đau
Trong đôi mắt chỉ một màu đỏ quạnh
Ném cái nhìn sắc lạnh
cô quạnh
vào con tim
chỉ biết chờ
Một câu nói yêu thương
Đi đâu cũng thấy thơ của humichi :)))
Hu đây hễ thấy nàng nào
Chân ướt chân ráo mới vào là …mê
Tán quanh tán quẩn rồi thề
Không em ngã đổ Hu bỏ nghề …ba hoa ! Hehehe
Hahaaaaaa. Như Ngọc hiểu anh Hu ghê á :3
Đọc bài thơ của bạn mình cảm thấy chàng trai như kẻ vô tình với tình cảm của cô gái . Khổ ! Tình yêu là gì mà cả thế gian đều ” mù quáng ” , mù quáng cũng đúng vì trái tim đâu có mắt nên khi yêu thì trái tim dẫn đường đi đâu thì mình đi đó . Hihi…Phải không tác giả ?
Không tình yêu nào mà không có buồn vui , hờn giận , trách móc …Hãy cứ có những cảm xúc như thế để biết trân trọng tình yêu và biết cách gìn giữ những cảm xúc tốt nhất cho tình yêu .
Bài thơ ngôn ngữ đằm thắm , dịu dàng dù nó ẩn chứa nỗi buồn .
Cám ơn lời chia sẻ của bạn nhé
Về lại Hà nội mang theo niềm thương , vậy là còn …yêu không tác giả ? Anh xứ nẫu nào đây mà đọc được bài thơ này chắc hối hận lắm nghen .
Yên ấm lại rồi bác ạ :))
Câu cuối rõ rồi mà Trần Gia. Hỏi tác giả làm chi nữa ?
” Chuyến tàu kia chở em về thủ đô yêu dấu
Đành gửi lại tình yêu ở xứ nẫu thân thương ”
Nỗi nhớ thương, lưu luyến khi phải chia xa xứ nẫu thân thương , trở về thủ đô của người yêu dấu sao mà ngọt ngào quá.Thôi thì,nếu có dịp trở lại
Ai về xứ nẫu thân thương
Gửi tôi nỗi nhớ quê hương của mình.
Nỗi nhớ âm thầm nhưng da diết ^^
Bài thơ hay quá Minh Thảo à.
Cám ơn Thanh Mai nhiều lắm ❤
Con gái luôn ủy mị trước tình yêu nhưng khi cần thì hành động cũng cứng rắn . Ra về dù lòng vẫn còn yêu thương , điều này chắc phải đấu tranh nội tâm dữ dội thi sĩ nhỉ ?
Bài thơ thể hiện nhẹ nhàng nhưng chua xót lắm bạn ơi .
Đúng rồi đó. Đấu tranh dữ dội lắm Thy Nga ạ. Phải rời ra người mình thương, có ai lỡ ?
” Đành gửi lại tình yêu ở xứ nẫu thân thương ”
Xứ Nẫu coi vậy nhưng thật nhiều ma lực ? Đến cũng vui mà đi cũng xốn xang. Lời tâm sự mặn nồng trong thơ nghe rất thật. Anh nào là người Tình trong thơ mau mà ra xoa dịu nỗi quặn đau của Nàng kìa.. Hì hì.
hì hì
Em cám ơn ạ. “Làm sao xác định được ánh sáng nếu không có bóng đêm”. Câu này thấm quá ạ !
Bài thơ là tâm sự của người đã và đang yêu , nhẹ nhàng trách móc bằng những câu với từ ngữ đơn giản nhưng sâu đậm ý tình .
Con gái khi yêu thì yêu chân thành , mãnh liệt nhưng khi cần thì cũng ” dứt áo ra đi ” ! Ghê thiệt !
Nếu tác giả thay thế chữ ” gài ” trong câu :
“Người ta gài, rủ anh đi mê mải ”
bằng một từ khác thì câu thơ sẽ ….thơ hơn !
Cám ơn bạn Thanh Tuấn đã góp ý. Bạn có thể tìm một từ nào phù hợp hơn từ “gài” không ? Rất vui khi nghe bạn đóng góp. À mà nhân vật trữ tình không có dứt áo ra đi. Cô ấy vẫn thương và vẫn đợi mà ^^
Người đời có câu : theo tình , tình chạy . Trốn tình , tình theo “.
Phải chăng cuộc tình của thi sĩ nằm trong hoàn cảnh này . Yêu thương , lo lắng , chỉ mong người yêu thấu hiểu thế mà :
“Người ta gài, rủ anh đi mê mải”
Tình yêu phải có sự quan tâm , chia sẻ từ hai phía . Nỗi lòng của cô gái trong thơ thể hiện sự bất lực bằng tiếng gọi âm thầm :
“Anh có thấu những ngày lòng buồn hiu quạnh vắng
Là sự yêu thương mong đợi chẳng thấy đâu.
Em gọi tên anh, chỉ mong những nhịp cầu
Giữ nỗi nhớ, niềm tin yêu gửi lại…”
Những câu thơ tha thiết , yếu đuối nhưng cuối cùng cũng rất mạnh mẽ khi chấp nhận gửi lại tình yêu nơi mình đã từng yêu và mang ra về niềm thương tiếc . Dù sao cũng có chút vương vấn mối tình này mà còn vương vấn là không thể quên đấy thi sĩ ạ !
Bài thơ bộc bạch nỗi buồn chân tình , dễ gây cảm xúc nơi người đọc.
Lời nhận xét sâu sắc thật. Cám ơn bạn Minh Long nhé. Đừng tiếc cho mối tình bởi vì cô gái đó vẫn tin và vẫn mang theo niềm thương mà. “Gửi lại” chỉ là trút bỏ ưu tư trong tâm hồn trong khi đứng trên quê hương của chàng thôi. Chứ tình yêu đó, cô ý vẫn giữ trong lòng mà
Bài thơ như lời độc thoại cô đơn , người yêu nơi xứ nẫu đó có hay không ?
Một cô gái hà nội đã âm thầm ra đi nhưng những nỗi niềm yêu thương vẫn cứ như dao đâm vào tim mỗi khi nhớ đến người mình yêu .
“Chuyến tàu kia chở em về thủ đô yêu dấu
Đành gửi lại tình yêu ở xứ nẫu thân thương
Em chỉ vấn vương….
…chỉ mang mãi một niềm thương thôi nhé!”
Cám ơn lời nhận xét của Nguyễn Hùng. Rồi cô ấy sẽ trở lại xứ nẫu. Sớm thôi !
Hây za !…
Nhà thơ trẻ mới toanh của trang nhà bữa ni cho bbxn đọc bài thơ Tình buồn hay quá xá hay ! Ngộ like nè..
Hây za ! Cám ơn Ngộ nha. Mong Ngộ ủng hộ cho mình trong những bài đăng sau này ^^
Bài thơ thật hay, “người con gái” thật chín chắn và cũng thật lý trí, nút thắt lòng bung tỏa qua những vần thơ. Chúc mừng thi sĩ…
Bạn Phan Nam quá khen rồi. Người con gái đó yếu đuối lắm. Mượn những vần thơ để gửi gắm nỗi lòng của mình thôi. Cám ơn lời nhận xét của bạn nhé
>>> ChÀo * Mừng NgUyỄn * MiNh * ThẢo ChÀo * MừNg <<>>
Tác giả thứ 1*4*1 đến với banbexunau <<<
==============================================
Với hai từ QUẶN THẮT ! của đề tựa là chúng ta đã nghĩ ngay đến một nỗi đau, một nỗi buồn vô hạn xuyên suốt.
Từ bao giờ, tình yêu luôn đem đến niềm vui lẫn đau khổ cho con người nhưng nếu cuộc đời bạn sống không có tình yêu thì chắc chắn rằng nó đã mất đi một phần ý nghĩa .
Làm sao xác định được ánh sáng nếu không có bóng đêm, thế nên nếu tình yêu không có đau khổ thì ta chẳng hiểu được giá trị hạnh phúc của tình yêu .
Tình yêu vô hình nên không oán trách tình yêu được mà chỉ có thể oán trách người yêu thôi, nhưng rất khó lòng khi oán trách người yêu mà không gây thương tích cho mình.
Nhà thơ nổi tiếng của nước Nga PUSKIN cũng từng thốt :
“Một ngôi sao vừa tắt
bầu trời vẫn không buồn
sao tên người ấy tắt
trong lòng tôi cô đơn ? “
Thế đó, con người bị quay cuồng trong ma trận tình yêu từ cổ chí kim không ai giải thích được .
Bài QUẶN THẮT của nhà thơ trẻ hôm nay cũng không thoát khỏi những cảm xúc này .
Xin mời các bạn tham gia đọc và bình luận nhé .
banbexunau