NGÔ VĂN CƯ
Thư từ , bài vở xin gửi đến : Email : bbxunau@yahoo.com.vn 0908889878 – 0909237221
THẮNG CẢNH XỨ NẪU
This slideshow requires JavaScript.
THỜI TIẾT
-
BÀI VIẾT MỚI
.
DANH SÁCH BÌNH LUẬN
NĐ DIÊU trong XUÂN ĐIỀN DÃ NĐ DIÊU trong XUÂN ĐIỀN DÃ NGUOI QUEN trong TÓC MÂY Tiến trong TÓC MÂY Yến trong VỀ THĂM VĨ DẠ Sy Nguyen Song trong NẮNG RƠI Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Minh Nguyên trong BẢY GIỌT NƯỚC MẮT YÊU THƯ… Hoàng Giao trong THÁNG BẢY ƠI …!!! English Math trong Xưng Tội Online. http://www.kreditauf… trong TRÒN TRĂNG THÁNG TƯ immobilienkredit rec… trong THÁNG BẢY ƠI …!!! Meta
Thư viện
TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
- BBXUNAU
- BùI VăN PhÚc
- BùI ĐứC ÁnH
- BăNg SơN
- CaO HữU HùNg
- CaO ĐìNh ThỤc
- Cỏ MaY
- DuY ChInH
- DưƠnG PhƯơNg ToẠi
- GiAnG ĐìNh
- GiẤc ThU
- HOÀNG ANH79
- HoÀnG Hạ LaM PhƯơNg
- HoÀnG NgỌc XuÂn
- HoÀnG ThẢo ChI
- HoÀnG ThỊ GiAo
- HoÀnG TrỌnG QuÝ
- HoẠ Mi
- HòA VăN
- HằNg Vy
- KhA TiỆm Ly
- KhÁnH ChÂn
- KiM SơN GiAnG
- KiỀu HuỆ
- LINH PHƯƠNG
- LiNh ThY
- LÊ KIM THƯỢNG
- LÊ ĐĂNG MÀNH
- LâM ThỊ ThAnH TrÚc
- Lê CôNg
- Lê HảI
- Lê NgŨ NaM PhOnG
- Lê TuÂn
- LưU LãNg KhÁcH
- MaI KhOa
- MiNh LoNg
- MiNh NgUyÊn
- MINH THẢO
- MiNh TrIếT
- MvR
- MộNg CầM
- NaM ThI
- NgUyỄn An BìNh
- NgUyỄn Bá TrÌnH
- NgUyỄn ChÍ NgOaN
- NgUyỄn HoÀi
- NgUyỄn HữU DuYêN
- NGUYỄN KIM HƯƠNG
- NGUYỄN MINH ĐÔNG
- NgUyỄn NgUy AnH
- NgUyỄn NgUyÊn PhƯợNg
- NgUyỄn PhƯơNg
- NgUyỄn QuAnG TấN
- NgUyỄn SơN LâM
- NGUYỄN SỮA
- NGUYỄN THANH TUYÊN
- NgUyỄn ThẾ DuYêN
- NgUyỄn ThẾ ĐiỂn
- NgUyỄn ThỊ MâY
- NgUyỄn ThỊ Mỹ VâN
- NgUyỄn TrÍ
- NgUyỄn VăN ThẢo
- NGUYỄN ĐỨC HẬU
- NgUyỄn ĐứC DiÊu
- Nguyễn Minh Phúc
- NgÔ VăN Cư
- NgÔ ĐìNh HảI
- NhƯ NgỌc
- NHẬT QUANG
- NiE
- NoBiTa
- NẫU XóM Cũ
- PHAN BÍCH MAI
- PhAn Bá TrÌnH
- PhAn LaN HưƠnG
- PhAn MaI ThƯ NhÃ
- PhAn MiNh ChÂu
- PHAN NAM
- PhAn NgỌc HảI
- PhAn NhO ThIệN
- PhAn TrAnG Hy
- PhOnG TâM
- PhÙnG PhƯơNg QuÝ
- PhẠm ThỊ HảI DưƠnG
- SU THỎ
- SÓI HOANG
- SôNg HậU
- T.B.N
- T.H
- T.K.L
- T.M.Y
- T.T.T
- T.V
- TDL
- ThAnH TrẮc - NgUyỄn VăN
- Thiên di PhẠm VăN TòNg
- ThY NgA
- ThÚy NgÂn
- THƯƠNG THƯƠNG
- TQT
- TRÚC THANH TÂM
- TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
- TrƯơNg CôNg TưỞnG
- TRƯỜNG AN
- TrẦn HữU HộI
- TrẦn MaI HưỜnG
- TrẦn ThAnH ThIệN
- TrẦn ThÁi HưNg
- TrẦn TrUnG SáNg
- Trần Thiện Phi Hùng
- Trần Thị Thương Thương
- TrỊnH QuAnG BửU
- TrỌnG BảO
- TTHT
- TuLoN
- TUYỀN LINH
- TVD
- TÚ YÊN
- TáM XóM ChÙa
- TỪ SÂM
- V.H
- VÂN PHI
- VÕ THỤY NHƯ PHƯƠNG
- VÕ XUÂN PHƯƠNG
- Võ AnH CưƠnG
- Vũ TrẦM Tư
- Vũ ĐứC TrỌnG
- XuÂn PhƯơNg
- XuÂn TuYềN
- YêN Dạ ThẢo
- YếN Du
- Đ.T
- ĐÀO CÔNG ĐIỆN
- ĐàM LaN
- ĐẶNG XUÂN XUYẾN
- ĐỖ TRỌNG NGHĨA
Thống kê Blog
- 679 764 hits
Những câu kết tuyệt diệu
Thi sĩ vốn đã có tâm hồn ” ướt át ” gặp thêm cơn mưa nữa là mù mịt bên trong lẫn bên ngoài luôn ! Hihi..
Ấn tượng nhất là câu :
” Ngày trôi như khúc ca buồn ” nghe thời gian sao mang nặng nỗi niềm quá .
@Mỹ Lan
Vậy là được 1/12 số câu có ấn tượng. Cảm ơn đã đọc và cảm nhận.
Hic …mưa đã buồn , đọc bài thơ nghe ” tiếng lòng ” anh Ngô Văn Cư thổn thức NỊ càng buồn , khóc còn hơn …mưa luôn ! Hic …
Hình ảnh khói lam chiều , mùi rơm rạ , vườn rau xanh ngắt …và những cơn mưa chiều trắng xóa được viết mộc mạc nhưng gợi nhiều cảm xúc nơi người đọc . Bằng chứng là NỊ đang …khóc …huhuhu …
@Nị
Mưa đã ướt nhẹp trang bbxunau mà Nị còn đổ thêm nước mắt nữa thì khói chiều hổng bay lên nổi, mùi rơm rạ thành mùi bùn ngấu, vườn rau xanh ngắt thêm bầm dập đấy! *Mà hổng biết hồi nào đến giờ ai có thấy mèo bị ướt lần nào chưa? Tui thì chưa? Chăc mèo bị ướt xí lém, hén?
Mưa thì cứ một màu trắng
Mà lòng thay đổi sắc luôn
Đọc bài thơ trong thinh lặng
Mênh mang cả một trời buồn …
@*Hoàng Hoa
Hổng biết sao tất cả Cm sau khi đọc bài thơ đều chung một nỗi buồn! Mưa trắng mà vẫn không nhuộm được các sắc màu trong lòng HH. Híc
Đang đọc bài thơ ” Chiều nay mưa trắng ” thì bên ngoài trời lại đổ mưa , mưa như trút nước …Không gian trong thơ làm mình cũng chạnh lòng khi nhớ đến quê , một miền trung với những cơn mưa dầm dề người ta hay gọi là ” mưa thúi đất ” !Những nỗi niềm trong sâu thẳm hình như ” gặp mưa ” là lại ” ngọ nguậy ” làm con người trở nên bất an !!!!
@Minh Long
Vậy là bài thơ đã tải được thông điệp đến ML rồi! (cười)
” Chiều nay cơn mưa màu trắng
Giữa quê …lòng chợt ngỡ ngàng ”
Cả một bài thơ hoài niệm về những cơn mưa của buổi chiều ở quê , có lẽ tác giả đã “ly hương ” nên thơ tràn ngập tâm sự . Mưa dễ làm tâm hồn con người dấy lên nỗi buồn bất chợt !
Hai câu cuối , KK nghĩ đó là ảo tưởng mình đang ở ” giữa quê ” phải không thi sĩ !
@Kim Khánh
Sống giữa quê mà vẫn ngỡ ngàng vì sự thay đổi đến chóng mặt đấy, KK à.
Bài thơ có nỗi buồn man mác …Những buổi chiều mưa ở quê chỉ còn trong ký ức . Có khi về lại chốn xưa , nghe mưa mà lòng ” ngỡ ngàng ” thật anh Ngô Văn Cư nhỉ ?
@Hằng Vy
Sống ở quê. Nhưng làng quê đã thay đổi…Giọt mưa cũng trở thành ký ức, khi giọt mưa cũng phải chen chúc giữa những bức tường bê tông và nền xi măng…
Thật tình đọc bài Chiều Nay Mưa Trắng mới bắt đầu nghĩ đến mưa màu gì? Vậy là bấy lâu nay mưa như vô hình, giờ này trời cũng đang mưa, ngoái nhìn cửa sổ cố tìm xem mưa màu gì, nhưng cũng chẳng thể nhận ra. Chỉ thấy gió rì rào, tiếng mưa cũng rì rào, bầu trời xám xịt, mây như lang thang về đâu. Lẽ nào mưa buồn và hoài niệm đến thế. Ngước mặt ra ngoài ban công từng hạt mưa vào tay mát lạnh. Tỉnh cả người hiểu ra rằng cũng chỉ đôi lúc mà thôi. Lòng người cũng thế,phút lặng người, phút giao mùa bất chợt lại nhớ những ngày xưa.
@humichi
Ông Tố Hữu viết rằng ” Nỗi niềm chi rứa Huế ơi/ Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên”. Đấy mưa cũng có màu đấy chứ; đâu chỉ có âm thanh… Vâng, đôi lúc chợt hoài niệm.
“Nhìn mưa mà nghe trống vắng.”
Chớ xưa nay ai nói mưa xum vầy đâu hỡ anh Cư. Đọc bài thơ mà buồn như cánh chuồn mắc mưa anh à ! hic hic
@*Thanh Mai
Thường mưa không làm gì được thì các thành viên trong gia đình tập trung đúc bánh xèo ,rang bắp, nấu đậu phụng… sum họp lắm chứ! Vì thế mà trống vắng thì buồn như… cánh chuồn mắc mưa! Phải hông? Hức hức hức…
Mưa đen báo trước mùa giông tố. Mưa trắng ra hiệu xuân đang về…Phải không nhà thơ ! Lời ru trong thơ nghe thật chứa chan nỗi niềm. Hay lắm thầy NVC.
@*Tây Thi
Chỉ cần khen “hay lắm thầy NVC” là được rồi còn hỏi han làm chi cho khó trả lời vậy?
(cười)
Tiếng ai ru hời ứ nghẹn
Ngày trôi như khúc ca buồn
—————————–
Dòng thơ đưa ta tìm về dĩ vãng, tui khoái hai câu thơ này !
@*Hồ Hạnh Ngộ
Tui cũng thích! Và còn thích thêm 10 câu còn lại nữa kìa… (cười)
Dẫu sao người đọc thích bao nhiêu thì người viết mừng bấy nhiêu.
Thân
Mưa trắng trời đông cho em dài thêm áo
Hoa cải vàng rụng xuống bước chân em.
Đọc bài thơ của tác giả, mình liên tưởng cảnh trời mưa dập vùi vườn cải, ngồi trong nhà ngó ra cửa sổ bắt gặp ánh mắt ai.
Buồn chi lạ!
@Su Thỏ
Cũng bởi thấy mưa và nghe giọng ru buồn mới nên nỗi… Với lại, tất cả đã đổi, còn mình thì… chưa! Nếu gặp ánh mắt ai thì đỡ biết mấy! Híc.
Thơ buồn, cảnh buồn, lòng chẳng thấy vui chút nào. Hu hu.
@LyLy
Thi hào Nguyễn Du đã nói ” Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!” rồi mà. Có khi lòng không vui nên thấy cảnh cũng buồn đó! (Ráng cười để hở mười cái răng!)
Trời đã sang Xuân – đừng có gào mưa thét gió về cho “Lòng chùng như dấu chấm than ” ướt át làng xóm không đi Trẩy Hội được nghen ông Thầy! hà..hà
@Nobita
Ở cái xứ chỉ có ấm và hanh khô nên quên mất một vùng đất ướt rượt và lạnh cả nửa năm… Hãy nhớ mang áo mưa nhen.
Nghe nói An Lão là quê của thầy Cư, giáp với Tây Sơn quê tôi, nên đọc bài thơ của Cư về quê cũ của thầy tôi mường tượng quê tôi cũng giống thế. Đã nhiều lần tôi cũng thấy ” Giữa quê…bất chợt ngỡ ngàng”, quê mình mà ngỡ xa lạ vì vật đổi sao dời, dẫu biết rằng sự quê mình đã thay đổi ngày càng tốt hơn, đẹp hơn.
Quê hương đối với người ly hương lứa tuổi tôi và Cư khi trở về thường là hoài niệm một thời đã xa với sân đất, mái rạ, bếp lửa hồng cuối đông…
Tứ những cảm xúc khi đọc thơ của Cư, tôi xin “nói theo” mấy khổ thơ con cóc như vầy.
“Trên nền sân trắng xi-măng”
Tìm đâu thấy mảng rêu xanh nhung mềm
Thuở đó em đến thăm
Anh dặn
“Đi khéo kẻo trợt nhé em”
Em về rồi
Dấu chân em để lại
Trên lớp rêu xanh mềm như nhung còn đấy
Nằm võng đong đưa
trong ngôi nhà cổ trưa hè hanh nóng
Thảng thốt nghe tiếng chim cu gáy
Tiếng chim côi cút ngày xưa
Những trưa hè mẹ đong đua nhịp võng
Giọng ru hời của mẹ ầu ơ…
và tiếng cúc…cu…chim gáy đọt tre
Mẹ mất lầu rồi
Ta đã thành người có tuổi
Mà tiếng chim cu vẫn côi cút không thôi.
TXC
@Tám Xóm Chùa
Hình như anh có một truyện ngắn mà hai dấu chân in trên nền xi măng để thành chứng chỉ kết hôn? Nay, trong phút ngẫu hứng, anh lại cho dấu chân in trên nền… rêu! Tậu thiệt… Tui thương cái tiếng chim cu côi cút của anh quá!* Há há há
Vâng, đó là truyện ngắn “Dấu chân hóa thạch” (Nam Thi).
Tậu! 😦
Cơn mưa màu trắng đổ rồi
nghe khúc ca thấy lòng tôi ướt mèn
Vừa mở mắt ra đã thấy mưa rồi. chẳng đi được đâu nữa .buồn thiu
@Hoàng Ngọc Xuân
Gặp mưa chẳng được đi đâu
Thì nên gầy độ cho “rầu” “buồn thiu”
Miền Trung còn lạnh hiu hiu…